ĐƯỜNG ANH, ĐƯỜNG EM…

ĐƯỜNG ANH, ĐƯỜNG EM…

“Có tiếng người hô trong hoang địa: hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi” (Mt 3,3; Is 40,3)

Em, trời đã lập đông rồi đó,

Có nghe vọng về tiếng tiên tri ?

Có thấy lòng mình đang “hoang mạc”,

để mà khao khát nhịp xuân thì ?

Anh, lại một lần “mùa ngóng đợi”,

Có nghe trời đang đổ sương xuân ?

Có thấy tim mình khô nứt nẻ,

Mà mong giọt thắm mát trong hồn ?

Anh và em, lối mòn lê bước,

Có thấy đường đồi nỗng hố sâu ?

Có thấy đời ngăn chia cách trở,

Mà sao chưa bắt lại nhịp cầu ?

Đường của em, của anh…tất cả,

Điểm bắt đầu nơi mỗi trái tim.

Hạt mầm yêu thương, dầu sỏi đá,

Đường người đi hoa nở rộ bên thềm !

Sơn Ca Linh (CN 2 MV 2019)