KHOẢNH KHẮC

KHOẢNH KHẮC

Bình minh nắng nhẹ trời thanh

Xôn xao kẽ lá vàng anh rộn ràng.

Gió thu chạm cánh sao vàng,

Thênh thang khiêu vũ ươm vàng khắp sân.

Ngày nao tập tễnh bâng khuâng, 

Hàng sao nghiêm đón “bước chân một mình”

Làng Sông cổ kính thanh bình,

Vui câu gặp gỡ, ấm tình yêu thương…

Qua rồi mấy độ gió sương,

Đời con lắm nẻo Chúa thương dắt dìu.

Nói sao vừa, biết bao nhiêu,

Chan hoà ân thánh, tình yêu ắp đầy… !

Yêu người mến Chúa đắp xây,

Chắt chiu mấy giọt ươm đầy hy sinh.

Sáng chiều dịu vợi lời kinh,

Đắng cay chắp nhặt trọn tình lễ dâng !

Đường mai dẫu mấy gian truân,

Tin yêu phó thác tấm thân mọn hèn !

Dẫu bọt bèo, vẫn muối men,

Đơn nghèo vẫn quyết một phen theo Người !

Giê-su ôi, Chúa con ơi,

Cho con giống Chúa một đời yêu thương…

Để con trên vạn nẻo đường,

Đong đầy khoảnh khắc tình thương của Người.

Maria Nguyễn Thị Bích Trâm

Dòng Nữ Tỳ Chúa Giêsu Tình Thương.