XA QUÊ

XA QUÊ
Huỳnh Xuân Thượng

Có cơn mưa nào dài bằng nỗi nhớ chiều nay.
Những giọt tí tách cứ rơi ngoài ô cửa nhỏ,
Mưa thấm lạnh dần vào lòng ai nơi viễn xứ,
Đã không quen lắm rồi với kiếp sống tha hương.
Chiều nay cũng mưa nhiều như những chiều mưa ấy,
Sao tiếng lòng chùng xuống nghe tiếc nuối bâng khuâng,
Một thời đã xa để cho Một thời còn nhớ,
Chiếc bóng cuối con đường còn khắc dấu chân ai?
Mưa vẫn rơi hoài vẫn không dài bằng nỗi nhớ,
Nỗi nhớ da diết nào bằng nỗi nhớ xa quê.

(Một chiều mưa viễn xứ)
June 21, 2015