CỘI NGUỒN

CỘI NGUỒN(Thâm Nguyễn nk65)———–+(0)+———-Ngay cây cỏ
đến ngày rồi cũng héo
Thì con người
dù có dẻo có dai
Đến ngày rồi cũng phải “die”
Ông trời đã định… van nài được sao!

Biết vậy rồi
nên bình tâm tỉnh táo
Đừng có buồn
mà cũng chẳng tiếc chi
Mai này Ổng gọi thì đi
Như là đã định, tội chi mà buồn!

Đã biết rồi
sao anh còn bối rối
Dọn mình rồi
cứ thế vậy mà vui
Tội gì mà cứ ngậm ngùi
Để rồi sanh bịnh, bảo xui tại trời!

Cuội nguồn rồi
sớm muộn cũng về thôi!