NGỤ NGÔN ĐÊM

NGỤ NGÔN ĐÊM

(Sau khi ăn miếng bánh, Giuđa liền đi ra. Lúc đó đêm sụp xuống – Ga 13,30)

Đêm treo trên ngọn cây,

Đêm sà trên lối cỏ…

Đêm lăn theo gót chân 

từ hiu hắt ánh đèn trong căn nhà trọ…

Đêm phủ bóng trước mặt,

Che khuất nẻo con đường qua phố nhỏ…

Đêm lạnh giá trong tim,

Đêm hoang phế linh hồn,

Đêm bỏ lại ‘bữa cơm chiều” 

Bữa Tiệc Ly của ấm êm tình “ân sư gia đạo”,

Đêm chia xa “chén rượu nồng” 

Rượu hàn huyên của đậm nghĩa “bạn bè nối khố”….

Đêm bạc tiền tanh tửi,

Đêm bội phản vong ân,

Trơ trẻn dành cho nhau một nụ hôn nồng,

Gượng gạo sẻ chia một nhếch môi cười, một tấm bánh…!

Kể từ “đêm Giuđa”,

Hay đêm của Cain, của Marilyn Monroe…

Của sao Hàn Sulli, của sao Mỹ Mindy McCready…

Đêm của thất vọng, đêm của hoang tàn đổ vỡ…

Đêm của oan khiên chất chồng,

Đêm của cô đơn, lạc loài, dang dở…

Đêm của phát súng khô,

Đêm của dây thòng lọng,

Phát súng oan nghiệt kết thúc chặng khổ sầu,

Dây thòng lọng thắt lại một chuỗi những lo âu…

Để trả lại cho đêm,

Đêm của những cuộc đời chọn “con đường bóng tối” !

Nhưng may thay, vẫn còn có những đêm…

Đêm của tiếng gà gáy sang canh

Đêm của yếu đuối, ngẩn ngơ bị môn sinh từ chối !

Đêm của vườn khuya,

Của nước mắt, của những giọt máu rơi vội,

Của lời kinh đêm,

Đừng theo ý con một vâng thánh ý Cha !

Đêm giữa đồi hoang,

Khi chiều chưa lên, bóng tối phủ bao la

Người Tử Tội tắt hơi, mặt trời bỗng dưng vụt tắt !

Một cuộc tái sinh giữa khung trời chết chóc,

Vương quốc của Ngài,

Vâng, hôm nay, chỉ là tên trộm đạo, xin hãy mở ra,

Để ánh sáng bừng lên, niềm hy vọng chan hòa,

để bóng đêm vĩnh viễn từ nay khép lại !

Vâng, đêm duy nhất, có một không hai,

Đêm giữa chiều, đêm Đồi Sọ, đêm lạ lùng Thập Giá !

Sơn Ca Linh (Tuần Thánh 2021)