BỖNG DƯNG NGHE MÙI CỦA MẸ

Sơn ca Linh
(Kính tặng Đức Cha Vinh Sơn Nguyễn Văn Bản dịp về thăm lại Làng Sông)
03/01/2018

Một chiều cuối đông êm ả,
Ta về thăm lại Làng Sông,
Thoang thoảng mùi hương rất lạ,
Mồ hôi mẹ thấm nương đồng.

Mấy năm xa mùi của mẹ,
Nồng nàn vôi với trầu cau,
Tóc ủ hương mùi bồ kết,
Vú da áo mẹ bạc màu !

Làm sao quên mùi sửa ngọt,
Mùi mẹ chiều nướng cá rô,
Bếp lửa nồi canh rau ngót,
Chuồn chuồn bay lượn trên gò…

Mùi nước mắm ngon, cơm nguội,
Nhịn mình mẹ bới cho con,
Ngọt ngào mấy viên kẹo ú,
Cho con chân cứng đá mòn !

Chăm chút vườn rau tháng chạp,
Hương nồng mẹ muối cải chua,
Xuân nầy nhà ta thơm ngát,
Ngoài kia vạn thọ đúng mùa…

Ngắm cội sao già thỏ thẻ,
Rêu phong dáng đứng Làng Sông
Bổng dưng nghe mùi của mẹ,
Mà thêm xao xuyến trong lòng !

Sơn Ca Linh
Làng Sông chiều cuối đông 03/01/2018

HÌNH ẢNH ĐỨC CHA VINH SƠN VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ “LÀNG SÔNG ”

https://drive.google.com/drive/mobile/folders/11qk5d8WiZyCXNsOEjVQa6lMX4dYTpaBh?usp=sharing

 

Leave a Reply