BƯỚC CHÂN

Bước chân

Quá bình thương ôi! Bước chân,

Bao tháng ngày ta không cần ghi nhận

Có nghĩa gì đâu mỗi bước đi,

Ta vẫn thế, có nhớ gì ân phúc

Bước chân rảo khắp nẻo đường

Chạy với thời gian phải thường kiếm sống

Không chợt nghĩ hồng ân Ngài

Từng bước chân mỗi ngày ai ban phát

 

Một ngày rồi đã bốn năm,

Tôi phải sống trong tối tăm cuộc đời,

Dự tính thôi, rồi sụp đổ

Thế là bắt đầu lại từ chỗ dừng chân

Mỗi ngày tập tễnh bước đi

Sân nhà chung, tôi kiên trì tập luyện

Sống âm thầm tim câm nín

Lòng son sắt mang niềm tin tuyệt đối

 

Đẹp vô cùng mỗi bước đi,

Giờ trân quý tôi khắc ghi nhớ mãi

Bước chân đi, Ngài nâng đỡ

Tháng ngày dài sao con nở vong ân

Con ghi nhớ mãi đáp đền

Ơn Ngài năm tháng con quên sao đành

Phương Hạc.

Leave a Reply