ĐÃ CÓ MỘT MÙA XUÂN NHƯ THẾ

Sơn ca Linh
(Kỷ niệm 18 năm ngày Thầy Giảng Anrê Phú Yên được phong Á Thánh- 5.3.2000-5.3.2018)

Tưởng tên anh đã trôi vào dĩ vãng,
Hơn ba trăm năm dâu bể còn chi.
Chẳng tượng đài, không mộ chí khắc ghi,
Ký ức xa xôi ẩn mình sau trang nhật ký.

Cả đến tên anh : tên của vị Tông Đồ dung dị,
Gắn chặt với vùng đất mẹ Quê hương.
Anrê Phú Yên, một tấu khúc lên đường,
Lời vẫy gọi của bao mùa nhân chứng !

Nhớ về anh, thế hệ của một thời kiên vững,
Thời gieo hạt mầm, vở đất của cha ông.
Thời của thuyền nan, chân đất, gánh gồng,
Mang hạt Phúc Âm qua muôn vàn nguy khó.

Đây Nước Mặn của một thời duyên nợ,
Bập bẹ đôi vần “chữ mẹ mới nằm nôi”.
Kìa Dinh Chiêm nước mắt lẫn mồ hôi,
Còn ghi dấu đoạn đường xưa hy tế.

Chứng tá đời anh được ghi bằng huyết lệ,
“Đáp trả tình yêu là mạng sống hy sinh”.
“Trầm hương thơm” đã vươn tận thiên đình,
Mẹ Việt Nam giờ đã có được “Chứng Nhân tiên khởi”.

Hơn ba thế kỷ những tháng chờ năm đợi,
Mùa thu qua rồi đông lại triền miên.
Xuân Canh Thìn, Mùa xuân của Á Thánh Anrê Phú Yên
Vâng, Giáo Hội Việt Nam, đã có một mùa xuân như thế.

Sơn Ca Linh
(5.3.2018)

Leave a Reply