DẤU TÌNH YÊU LẠI LÀ VẾT SẸO

DẤU TÌNH YÊU LẠI LÀ VẾT SẸO !
“Một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì máu cùng nước chảy ra”. (Ga 19,34)

Cứ tưởng Ngài
Với thân xác vinh quang phục sinh,
Chẳng để lại gì,
Dấu vết của một đời thương đau ô trọc !

Không !
Những dấu đinh tay đỏ hồng khô khốc,
Và đôi chân,
Vẫn hằn sâu mồn một hai lỗ đinh to.

Và cảm ơn Tôma,
Nhờ anh bạo gan thách thức cả nhóm Tông Đồ,
mà ta thấy được,
Vết đâm cạnh sườn Thầy vẫn còn toang hoác !

Thì ra,
Những vết sẹo của một thời thập giá,
Đã trở nên vết tích muôn đời của tình yêu.
Máu và nước
từ trái tim đã lặng chết một chiều,
Nên nguồn suối ân thiêng ban sự sống.

Đã hai ngàn năm,
Đường thế giới qua muôn chiều biển động,
Nẩy lộc đâm chồi,
Những cây đời mang “vết sẹo tình yêu”.

Ném đá, đòn vọt,
Đóng đinh, chém đầu, cọp xé, lửa thiêu…
Khúc nhạc tình yêu như một lời đáp trả…

Và ở giữa đời thường,
Vết chai sạn tay cha, vết thâm quầng mắt má,
Vết kim tiêm hiến máu,
Cho những bệnh nhân xấu số không cửa không nhà,
Bàn chân sướt trầy qua suối, bản làng xa…,
những vết sẹo
của những con người mang lửa tình yêu thắp sáng.

Chuyện tình Giêsu,
Chuyện tình yêu mãi muôn đời rỡ rạng.
Bởi Trái Tim Ngài,
Đã lỡ hằn sâu một vết sẹo tuyệt vời.
Nên từ đó,
trên nẻo đường thế giới muôn thuở muôn nơi,
thêm những cuộc đời,
chấp nhận mang dấu tình yêu dẫu sần sùi vết sẹo !

Sơn Ca Linh
(Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu 2018)

Leave a Reply