LẠI THÊM MỘT GÃ LIỀU

LẠI THÊM MỘT “GÃ LIỀU”

(Mến tặng cháu Phêrô Lê Văn Trung nhân ngày thụ phong linh mục – 27/7/2018)

Ngẫm chuyện đời người,

Đôi khi chỉ là những “cú liều” ngoạn mục !

Như chàng Phêrô,

Tuy chẳng phải sang giàu sung túc,

Nhưng với chiếc thuyền tấm lưới,

Một cô vợ hiền, cũng trong ấm ngoài êm.

Nhưng trời xui đất khiến,

Chỉ với một câu “hãy theo Ta…”

Của “Chàng Thợ Mộc” trôi nổi bấp bênh,

Mà “liều” bỏ lưới, bỏ thuyền, bỏ vợ hiền mái ấm…!

Rồi chuyện của “Gã Lê-Vi”,

Thêm một cú liều vẫn còn in đậm !

Nghề hái ra tiền ai lại chẳng ham.

Nhưng cũng vẫn tiếng gọi mời,

Của một “Gã nghèo” lếch thếch lang thang,

Viên thuế vụ giàu sang “liều” ra đi làm “ngư phủ” !

Rồi từ dạo ấy,

những chuyện “liều” cứ nối dài trong lịch sử.

liều bỏ mình, liều chết, liều phục vụ, hy sinh…

Ngựa xé, voi dày, tù ngục, chịu đóng đinh…

tuổi xuân, tài sắc, tương lai,

liều xa cha mẹ và liều bỏ cả tình yêu đôi lứa…!

Như sáng hôm nay,

Lại một số “gã liều” nghe theo chàng “Thợ Mộc” ấy nữa.

Khi chọn bước trên con đường làm “mục tử” nhân hiền.

Ở giữa cuộc đời bùn nhơ và muôn sự đảo điên,

Chọn làm “sen trắng” không phải “liều” mới lạ !

Nhưng Cháu Trung của tôi ơi,

Cú “liều của tình yêu”

luôn làm nên những “tượng đài cao cả”

Dẫu ẩn khuất âm thầm những tồn tại mãi với thời gian.

Ước mong sao,

Đã một lần “liều” là dốc trọn tâm can,

Đã chọn Giêsu thì cố mà đi cho tới đĩnh đồi thập giá !

Sơn Ca Linh

(Những ngày cuối tháng 7)

 

Leave a Reply