VỀ LONG XUYÊN

Về Long Xuyên.

Cát Giang

Được giáo phận Quy Nhơn đào tạo, nhưng khi làm linh mục lại phục vụ cho một giáo phận khác, đó là trường hợp cha Nguyễn Công Từ, hiện đang là cha sở giáo xứ Đồng Công thuộc giáo phận Long Xuyên, nơi mà mấy anh em lớp tôi vừa rủ nhau kéo xuống để kỷ niệm 50 năm ngày « xuống tóc quy y ». 1966-2016. Nhưng trong lớp tôi, chẳng phải chỉ riêng một mình cha Từ mới là kẻ phải tha phương cầu đạo như thế, nhưng toàn bộ các linh mục cùng lớp còn lại cũng đều là dân cầu đạo tha phương hết.
Trong số năm ông 66 đỗ cụ thì hai ông về Nha Trang, hai ông chuyển qua tu dòng, cái ông còn lại kể trên thì lén trốn xuống tận miền tây tu mình ên. Không một ông nào ở lại giáo phận mẹ. Như vậy có phải lớp tôi là cái lũ ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng không đây nhỉ !
Chẳng ai muốn thế nhưng những chuyện do thời thế gây ra thì đành phải chịu thế. Thời thế thế thế thời phải thế. Nhưng phục vụ đâu mà chẳng là phục vụ cho Chúa, cho giáo hội. Cứ phục vụ hết mình là trường xưa bạn cũ mừng rồi.
Đầu năm 1966 khi vào đệ thất, sĩ số bọn 66 là 52 em, nhưng cuối năm trên bảng thành tích biểu chỉ ghi tên có 49 thằng, tức ngay trong năm học đã có 3 thằng rớt đài. Cuối năm ấy cả đuổi lẫn ở lại lớp mất thêm 10 mạng nữa. Rồi hàng năm cái tuồng « đuổi và ở » cứ diễn đi diễn lại để đến hết năm 12 sĩ số còn lại chỉ là 13 mống. Nhiêu khê như thế mới thấy lời kinh thánh nói thật chẳng sai : Ta sàng các ngươi như sàng gạo. Sàng đi sàng lại mà giờ vẫn còn được 5 hạt lúa giống đã là quá bảnh. Năm linh mục. Lớp ta có quyền ngửng mũi lên nhìn thiên hạ rồi đấy nhá.
Hiện anh em lớp tôi ở trong nước còn sống vào khoảng 20 người. Đi hội ngộ được 13 mống. Hội ngộ chỉ là để nhìn nhau xem thử thằng nào già hơn thằng nào, để ôn lại những chuyện ngày xưa, để tâm tình ba cái chuyện hôm nay và để chọc nhau cười bể bụng. Dù rằng gặp nhau chỉ có hai ngày nhưng sao cả lũ đều thấy nó thật quý. Bên nhau hồn nhiên, từng thằng mới nhận ra cái điều đơn giản là… mình vẫn còn trẻ chán.

Cát Giang

Leave a Reply