Những mảnh đất màu mỡ…

Những mảnh đất màu mỡ…

Lm Anton Nguyễn huy Điệp

Ngày 25.04.2017, năm Linh mục của tỉnh Phú Yên, thuộc giáo phận Qui Nhơn, đã tổ chức Thánh lễ mừng kỷ niệm Pha lê Linh mục tại Nhà thờ Tuy Hòa, nơi các vị đã được Đức Cha Phêrô truyền chức Linh mục vào ngày 25.04.2002.
​Trước giờ Thánh lễ, rất đông quan khách đã tập trung. Giữa dòng người đang hân hoan mau mắn bước vào Thánh Đường, có một người, tuổi độ lục tuần, cũng đang bước vào, nhưng lững thững, chậm rãi, nét mặt tươi vui, cũng muốn chung chia biến cố đặc biệt này…
​Người ấy là một “Ông Cố”, chưa thất thập cổ lai hy, sau một cơn tai biến tưởng chừng không qua khỏi, nay đang sức khỏe đang phục hồi theo năm tháng. Ông cố hiện có một người con đang là Linh mục của giáo phận Qui Nhơn.
​Với ông cố này, tôi nhớ lại vài kỷ niệm tại đây. Khi ấy tôi làm thày giúp xứ Tuy Hòa, thời Cha cố Văn. Mới về giúp xứ chưa được bao lâu, thì vào một buổi sáng, có một người đến gặp và đề nghị một chuyện: “ Con cũng vừa mới về sống tại Tuy Hòa sau thày khoảng một tháng. Điều con mong muốn là được làm một công việc nào đó giúp giáo xứ, vì con là cựu chủng sinh”. Mừng như buồn ngủ bặp chiếu manh, tôi lập tức nhận lời. Và từ đó, vị cựu chủng sinh này đã là một giáo lý viên tuyệt vời, sau đó còn làm chức việc, cho đến khi đau bệnh.
​Lại một câu chuyện khác lúc buổi chiều, có người giáo dân đến nhà xứ để xin một chuyện lạ thường: Xin chứng nhận bỏ đạo để gả con cho người lương mà không mắc lỗi. Trong lúc chuẩn bị ra tiếp khách, tôi không ngờ ông cố đã có mặt ngoài phòng khách từ lúc nào, và cũng đã nghe biết ý định của khách. Tôi nghe ông cố “phán” thật rõ ràng: “ Nếu con chị bỏ đạo để lấy chồng, thì sớm muộn gì nó cũng bỏ chồng. Chúa mà còn bỏ được thì chồng nhằm nhò gì”.
Tôi bỗng cảm nhận một điều, khi nghĩ về anh chị em cựu chủng sinh và tu sĩ (CCSTS), những người đã có một thời gian sống trong “Nhà Chúa”, nay đang là chồng, vợ, cha, mẹ, ông bà nội ngoại: Sự nhiệt tâm phục vụ và chất tu vẫn đậm nét trong cuộc đời, dù trong vai trò một giáo dân, dù thời gian trong nhà tu chẳng bao lâu.
Rất nhiều trường hợp các CCSTS đang giúp mục vụ tại các giáo xứ. Và quả thật, mời các CCSTS giúp mục vụ thường dễ dàng và hiệu quả hơn giáo dân bình thường, vì tư cách và khả năng sẵn có.
Nhưng một sự thực khác cũng khách quan hiện nay trong giới CCSTS, là hậu duệ của họ đang tiếp nối con đường cha ông đã đi. Trong số con cái của những anh chị em CCSTS Phú yên hiện nay đã có 2 Linh mục và 1 nữ tu. Đây chắc chắn không phải là con số sau cùng.
Theo tôi biết, một trong những sinh hoạt cựu chủng sinh đang rất mạnh là Hội cựu chủng sinh Lâm Bích ( gốc giáo phận Nha Trang ). Hàng năm, anh chị em đều tổ chức ngày họp mặt, năm nay nơi này, năm sau chỗ khác. Thành phần tham dự lên đến vài trăm, không chỉ là những người trong cuộc, mà cả gia đình vợ con. Một trong những quan tâm của anh em là nuôi dưỡng ƠN GỌI cho các thế hệ kế tiếp, mà gọi theo mã số là các thế hệ F1 ( đời con ), F2 ( đời cháu )… Và trong thực tế đã có nhiều Linh mục Tu sĩ xuất thân từ các gia đình mà cha hoặc ông là cựu chủng sinh Lâm Bích.
Từ hiện tượng trên, thực tế đã cho thấy: Bình thường, nếu Ơn gọi làm Linh mục Tu sĩ đã phát sinh từ những gia đình giáo dân đạo đức trong các giáo xứ, thì bên cạnh đó, còn từ một thửa đất đặc thù khác, là gia đình của các CCSTS.
Rồi nhìn vào các Linh mục Tu sĩ thế hệ F1 của Phú Yên, tôi cảm nhận ra rằng: Hành trình theo đuổi Ơn gọi cũng thật đặc biệt.
Như thế, chúng ta hãy luôn cố gắng gìn giữ và phát triển mối tương quan giữa các CCSTS. Câu chuyện chúng ta gặp nhau, không chỉ là chuyện của một thời trong quá khứ. Thời gian đó đã kết tinh thành mối tương quan bây giờ. Và bây giờ thêm chuyện làm cho đời tu nối dài qua con cháu. Có một ông cố đã nói vui: “ Không làm được Linh mục, thì làm bố của Linh mục, cũng oai ra phết!”.
Những suy nghĩ và thực tế trên mở ra một mảnh đất cho CCSTS của mọi thời:
– Được ở trong Nhà Chúa một ngày bằng cả ngàn ngày nơi thế gian. Bằng chứng là anh chị không bao giờ quên mình là CCSTS. Trong thâm tâm, dấu ấn của Ơn gọi dù chỉ còn là kỷ niệm, vẫn có thể tác động để mình làm một điều gì đó hơn thường.
– Thiên Chúa và Giáo Hội luôn là một trăn trở cho những ai đã có lúc muốn dành cả cuộc đời để phục vụ. Nhưng với chương trình của Thiên Chúa, CCSTS được mời gọi tham gia phục vụ Chúa và Giáo Hội với phần đời nhỏ hơn, nhưng không kém hiệu quả nơi Giáo Hội.
– Kỷ niệm Ơn gọi và thao thức xây dựng gia đình Kitô hữu đạo đức, sẽ đóng góp tích cực cho một thửa đất màu mỡ, thuận lợi cho mầm mống Ơn Thiên Triệu trổ sinh. Nếu trong cuộc sống gia đình, con cái luôn chịu ảnh hưởng bởi cha mẹ, thì trong gia đình của CCSTS, bên cạnh những ảnh hưởng khác, mầm mống Ơn gọi dễ dàng nảy mầm hơn. Nếu đời con chưa được, thì đời cháu, đời chắt…Nghĩa là thế nào cũng có…
Hội CCSTS Phú Yên chọn ngày thứ hai sau Lễ Chúa Chiên Lành hàng năm làm ngày họp mặt, đã nói lên sự liên đới với bổn phận cổ võ Ơn gọi Linh mục Tu sĩ, trong chính môi trường sống của mình.
Đối với các Linh mục và Tu sĩ, anh chị em CCSTS luôn được mong đợi là những người thân, và là những cộng tác viên chân thành trong đời sống mục vụ.
Và như thế, các anh chị em CCSTS cũng đang sống Ơn gọi “thứ ba”, bên cạnh đời sống tu trì và đời sống gia đình hiện nay của Hội Thánh./.
​ Gx Sông Cầu, 02.05.2017
​ Lm Antôn Nguyễn Huy Điệp

Leave a Reply