PHẦN THƯỞNG CUỐI ĐỜI CA TRƯỞNG

PHẦN THƯỞNG CUỐI ĐỜI CA TRƯỞNG

  PM. Cao Huy Hoàng, 17-8-2015
____________________________________________
Sáng 17-8, tôi say sưa đọc và xem hình Ban Thánh Nhạc GP Xuân Lộc Hành Hương Năm Thánh ngày 16-8-2015. Thật sốt sắng. Thật thánh thiện. Hẳn hơn 1000 thành viên tham dự ngày hành hương là các Cha lo về Thánh Nhạc, các nhạc sĩ, các ca trưởng và ca viên. Lòng tôi vui mừng khó tả.
Liền sau đó, tôi kiểm tra mail như thường lệ, được tin anh Phê-rô Nguyễn Kim Khoa qua đời lúc 19g20, ngày 16-8-2015, tại Giáo Xứ Xuân Ki-tô, GP Xuân Lộc. Lòng tôi buồn vời vợi.
Một buổi sáng, một tin vui, và một tin buồn. Hai tin ấy có tương quan thật lạ. Một đàng là các ca trưởng đi hành hương năm thánh. Một đàng là có một ca trưởng kỳ cựu kết thúc hành trình hành hương trên dương thế, và đang tiến vào Thánh Điện của Thiên Chúa, Trung Tâm Hành Hương mà mọi người đang tiến đến.
Tôi biết anh Phê-rô Khoa từ hồi còn học với nhau ở TCV Làng Sông Qui Nhơn. Anh giỏi nhạc. Anh sở hữu một vốn liếng âm nhạc thuở còn ở chủng viện, đặc biệt nhất là, cầm bất kỳ một bài hát nào, ở bất cứ âm giai nào là có thể hát ngay, hát đúng, không phải xướng âm. Nhưng anh rất hiền lành và khiêm nhượng.
Chúng tôi chia tay nhau sau 1975, và gặp lại anh khoảng 1985 tại căn cứ 4. Anh đang là ca trưởng của một họ lẻ, thuộc giáo xứ Long Thuận. Cuộc sống gia đình vất vả với nghề làm lá buông, nhưng không xao nhãng các sinh hoạt ca đoàn, và sinh hoạt giáo xứ. Anh vẫn là ca trưởng họ lẻ cho đến ngày thành lập Giáo Xứ mới có tên Xuân Ki-tô, anh chính thức trông coi ca đoàn giáo xứ. Sau đó, anh được bầu làm chủ tịch Hội Đồng Giáo Xứ Xuân Ki-tô liền hai nhiệm kỳ, và hiện nay, đương là chủ tịch HĐGX. Trong thời gian làm chủ tịch, anh vẫn nhiệt tình với sinh hoạt ca đoàn, sinh hoạt thánh nhạc, đặc biệt, khi cần, anh sẵn sàng điền vào chỗ trống ca trưởng.
Cách đây ba tháng, 18-5-2015, bệnh viện trả anh về vì căn bệnh ung thư đã trầm kha… Và hôm nay, 16-8-2015, Lễ Đức Mẹ Mông Triệu, lúc 17g20 anh đã được Chúa Gọi Về.
Nghe tin anh bị bệnh ung thư và bệnh viện trả về, tôi gọi điện thăm hỏi anh. Anh vui vẻ nói với tôi: “Hoàng ơi, phần thưởng cuối đời dành cho một ca trưởng đó”. “Sao anh không nói là “phần thưởng cuối đời dành cho ông chủ tịch”? “Không! Chúa bảo mình cứ hãy hát lên. Tình thương Chúa thật lạ lùng vĩ đại”.
Tôi có nhiều người bạn đã qua đời vì bệnh ung thư. Và qua chứng kiến nỗi đau của những người anh em vào những giây phút cuối, tôi thấy thật xót xa. Từ đó, tôi có những suy nghĩ đã thành lời thưa với nhiều người rằng: Ôi!  Những bạn ung thư, những bạn hữu của Thiên Chúa Đau Khổ, hãy tạ ơn Chúa vì nỗi đau thanh tẩy, nỗi đau cứu độ, nỗi đau kết hiệp, nỗi đau chuẩn bị cho lễ phong thánh “ông thánh ung thư” của Thiên Chúa! Có phải vì xác tín ấy mà anh Khoa lại bảo “phần thưởng cuối đời” chăng?
Chiều nay, 17-8-2015, tôi đến kính viếng thi hài anh, được nghe chị kể về “nhân đức” của người ca trưởng nhận “phần thưởng cuối đời”, tôi mới hiểu ra điều kỳ diệu của một giáo dân, một ca trưởng, một ông chủ tịch, một người chồng, một người cha, một người ông, một người anh…đã sống những giây phút cuối thật thánh thiện: chấp nhận đau khổ với Chúa.
Chị Khoa kể rằng, ba tháng nằm ở nhà, chị và các cháu lo chăm sóc cho anh. Thấy anh đau, chị và con hỏi han. Anh nói: “không đau, không đau mà, chỉ mệt thôi” và đặc biệt là vẫn tươi cười, nói năng vui vẻ với chị và các con các cháu. Chị cũng rất ngạc nhiên là thấy nhiều người ung thư đau quằn quại, nhưng anh thì không quằn quại, chỉ uốn nhẹ người rồi chịu đựng, không rên la, không quát tháo… Ngược lại, còn dùng những lời thánh ca mà an ủi chị và các con các cháu. “Hãy hát lên. Tình thương Chúa thật lạ lùng vĩ đại”.
Tối Chúa Nhật 16-8-2015, chuông nhà thờ đổ. Chị hỏi anh biết chuông gì không. Anh trả lời chuông lễ tối. Chị nói, không, hôm nay là chúa nhật, nên chuông 7 giờ là chuông chầu. Anh liền bảo chị và các con cháu không đi chầu thì ở nhà đọc kinh chung với anh đi. Cả nhà vừa đọc mấy kinh, thì anh nấc nhẹ mấy hơi rồi nhắm mắt giã từ, đi vào vĩnh cửu….trong một cơn đau “phần thưởng cuối đời”.
Ước gì, tấm gương của một ca trưởng nhiệt tình phục vụ, sốt sắng thánh thiện kết hiệp với Chúa trong những ngày mạnh khỏe và cả những giây phút hơi tàn sức tận, sẽ là gương soi đạo đức cho chúng con, cách riêng cho những người làm công tác thánh nhạc, những ca trưởng, ca viên…
Nguyện xin Mẹ Mông Triệu, Mẹ được Chúa Gọi Về, làm trạng sư cho anh được tha các hình phạt huyện ngục.
Nguyện xin Chúa đón nhận linh hồn Phê-rô Nguyễn Kim Khoa vào ca đoàn các thánh trên trời.
Tạm biệt “ông thánh ung thư ca trưởng” của chúng tôi. Mong được trùng phùng trong hợp xướng “Te Deum” nơi Thiên Quốc.

Leave a Reply